Tôn giả Mục Kiền Liên là một trong số ít đệ tử xuất chúng của Đức Phật. Ngài có thần thông vô biên, nhưng không vì thế mà Ngài quên đi nghĩa vụ của một người con đối với cha mẹ. Một lần, dùng tuệ nhãn quan sát khắp “bốn phương tám hướng”, Tôn giả Mục Kiền Liên thấy mẹ mình (là bà Thanh Đề) đang chịu cảnh tội đồ trong ngục A tỳ, thân thể gầy héo, xanh xao, chỉ còn da bọc xương, khổ đau khôn xiết. Dù biết đó là do kết quả của thói tham lam, độc ác, sự dối trá từ thửa sinh thời mẹ đã gây nên, nhưng Ngài vẫn không khỏi thương xót.

Dùng thần thông của mình, Tôn giả Mục Kiền Liên mang cơm dâng lên mẹ. Nhưng, do nghiệp xấu quá nhiều nên bát cơm bà Thanh Đề cầm trên tay bỗng hóa thành than đỏ. Chứng kiến cảnh tưởng ấy, Ngài rất đau lòng, về bạch lại với Phật, mong Đức Phật cứu vớt để linh hồn mẹ mình được siêu thoát.
Cảm động trước tấm lòng hiếu nghĩa của Tôn giả Mục Kiền Liên, Đức Phật đã chỉ cách để Ngài có thể cứu vớt được mẹ ra khỏi cảnh đọa đầy. Đức Phật nói: “Ông tuy quyền phép vô biên, lại hiếu thảo hơn người, tấm lòng của ông làm cảm động cả trời đất nhưng tội ác của mẹ ông quá nặng, một mình ông không thể cứu được mẹ. Đền ngày rằm tháng bảy, chư Phật hoan hỉ, chư Tăng tự tứ, hãy sửa soạn lễ vật cúng dường, thành tâm thỉnh cầu chư Tăng chú nguyện thì mẹ ông mới có thể siêu thoát được”.

Thời lời Phật dạy, nhằm ngày Rằm tháng bảy, Tôn giả Mục Kiền Liên lập bồn Vu Lan (chậu đựng đồ lễ cúng dường), thỉnh mời chư Tăng đến chú nguyện. Nhờ đó bà Thanh Đề mới được siêu thoát. Các vong linh khác cũng phúc lành của chư Tăng được siêu thoát. Noi gương hiếu lễ của Tôn giả Mục Kiền Liên, hàng năm, cứ đến ngày Rằm tháng bảy các tín đồ, Phật tử khắp nơi lại tưng bừng tổ chức ngày lễ Vu Lan với tín tâm cầu cha mẹ, ông bà, tổ tiên mình luôn bình an, hạnh phúc.